Có lẽ, trong thời niên thiếu tươi đẹp ấy, ai cũng có cho riêng mình một “ánh bình minh”. Có thể là người người bạn thân thiết ở cạnh ta mỗi khi vui buồn; có thể là người thầy truyền đạt cho ta những lời hay lẽ phải để ta nên người; và cũng có thể là một người khiến ta đỏ mặt khi trộm nhìn, đêm về ôm nỗi tương tư. Với Phương Ngọc, “ánh bình minh” của cô chính là cậu bạn cùng bàn, người đã khiến những năm tháng học trò ảm đạm của cô trở nên rực rỡ nhiều sắc màu hơn.
Cuốn sách Cậu là ánh bình minh của tôi do mình biên tập và tư vấn, hỗ trợ xuất bản vào tháng 9.2025. Thú thật, mình đã đọc đi đọc lại nhiều lần từ khi bản thảo còn nằm trên máy tính cho đến khi thành hình hài một cuốn sách, vậy nên những chi tiết trong đó không còn quá xa lạ nữa. Vậy mà mỗi lần lật mở từng trang sách, mình vẫn thích. Phải chăng, mình thấy thanh xuân nồng nhiệt của bản thân trong đó và cũng thấy nhiệt huyết tuổi trẻ của tác giả nhỏ Giang Hải Yến.
Cuốn sách gợi nhớ về tuổi trẻ
Cậu là ánh bình minh của tôi xoay quanh cô bạn nhỏ Phương Ngọc học giỏi, hiền lành. Vì biến cố gia đình, Phương Ngọc buộc phải chuyển đến một nơi khác cùng mẹ bắt đầu lại cuộc sống mới. Tại đây, Phương Ngọc dần trở nên thân thiết với cô bạn Hà Như, Hoàng Nam; đồng thời quen biết cậu bạn cùng bàn là Giang Nhất, người sau này trở thành ánh bình minh rực rỡ nhất trong năm tháng phổ thông của Phương Ngọc.
“Giang Nhất cùng Hoàng Nam đi phía trước, dáng người cao ráo của cậu in bóng xuống mặt sân, dưới ánh nắng chiều Phương Ngọc phát hiện thêm một mặt trời khác, rực rỡ chói sáng.”
Đọc dòng chữ này, mình nhớ về những ngày rất xa. Trên khoảng sân rộng ấy, cũng từng có một tia sáng lấp lánh như thế khiến mình ngẩn ngơ nhìn. Và có lẽ, tuổi trẻ của chúng ta cũng từng như vậy, có đúng không!
Những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, tinh tế của Giang Nhất sưởi ấm trái tim Phương Ngọc. Nhưng không phải lúc nào được quan tâm cũng là chuyện hạnh phúc, nhất là với một cô bé 17, 18 tuổi mang nhiều vết thương lòng cùng sự tự ti về gia cảnh. Phương Ngọc biết rõ cả hai thuộc về hai thế giới khác, nên dù con tim rung động vẫn luôn dè dặt giấu kín.
Tình yêu thầm kín như lộc non ngày xuân, ngượng ngùng e ấp, nhưng chưa kịp đơm hoa kết quả thì mọi bí mật về gia cảnh của Phương Ngọc bị phơi bày. Vết thương một lần nữa cứ thế vỡ vụn ra, Phương Ngọc một lần nữa rời đi, lần này là tận mười năm…
Gặp lại nhau trên chuyến bay, khi ấy Giang Nhất đã là cơ trưởng, còn Phương Ngọc trở thành tiếp viên. Hai trái tim đừng loạn nhịp vì nhau, từng bỏ ngỏ lời thương chưa nói lại một lần nữa trùng phùng. Sau ngần ấy năm, liệu tình cảm cả hai dành cho nhau có còn vẹn nguyên như thuở ban đầu, tất cả đều được hé lộ trong phần cuối của cuốn sách. Nếu bạn quan tâm, có thể đặt sách từ tác giả Giang Hải Yến nhé. Mình không tiết lộ nội dung chi tiết để bạn có được trải nghiệm thú vị và bất ngờ khi đọc sách.
Đọc thêm:
Một số mẹo giúp bạn tiết kiệm chi phí tự xuất bản sách
Bắt bệnh cho người viết: Tại sao không ai đọc bài viết của tôi?
Viết sách để xây dựng thương hiệu cá nhân – Lan tỏa giá trị bằng con chữ
Hướng dẫn viết sách chỉ trong 3 tháng – Giúp bạn trở thành tác giả (phần 2)
Cuốn sách là nhiệt huyết của tuổi trẻ
Đầu năm nay, mình trở thành cố vấn viết cho Giang Hải Yến để hướng dẫn bạn cách viết nội dung trên blog thewovenkr.com. Trong thời gian đồng hành cùng nhau, mình biết được rằng bạn có niềm say mê với viết sách. Thế là từ đó, mình gợi mở cho bạn viết một cuốn sách ngôn tình như sở thích của bạn. Cậu là ánh bình minh của tôi ra đời vì lý do đó.
Điều thú vị ở chỗ, để cổ vũ tinh thần cho bạn, mình bảo rằng cả hai cô trò sẽ cùng nhau viết. Bạn viết truyện ngôn tình của bạn, mình viết cuốn sách thứ hai của mình. Kết quả, bạn hoàn thành bản thảo và xuất bản vào tháng 9.2025; còn mình khi viết dòng chữ này (tháng 10.2025), cuốn sách mới đến giai đoạn xin giấy phép xuất bản và in ấn.
Có thể với bạn đọc, Cậu là ánh bình minh của tôi đơn thuần là một cuốn sách về thanh xuân, nhưng với mình, cuốn sách này là nhiệt huyết tuổi trẻ của Giang Hải Yến. Bạn vừa học Thạc sĩ, vừa bận rộn với công việc làm thêm và dành thời gian ít ỏi còn sót lại trong ngày để viết. Mỗi khi bạn cập nhật tiến độ, mình thấy được ý chí, quyết tâm của cô gái bé nhỏ. Dường như, chính bạn cũng là một “ánh bình minh” rực rỡ.
Ngay khi cuốn sách ra mắt, bạn tiếp tục viết cuốn sách thứ 2 kể lại hành trình du học Hàn Quốc đầy cảm hứng. Mình tin rằng một ngày không xa, cuốn sách sẽ có mặt trên các kệ sách toàn quốc, sẽ là niềm cảm hứng cho những bạn trẻ khác. Ở một đất nước Hàn Quốc xa xôi, từng có một cô gái bé nhỏ dậy từ sáng sớm để viết bản thảo, xong rồi vội vã đến giảng đường, kết thúc giờ học lại quay cuồng trong cửa hàng làm thêm nhưng vẫn chăm chỉ từng ngày. Bạn ấy đã tỏa sáng theo một cách rất riêng.
Mình nhớ lần ra mắt sách Cậu là ánh bình minh của tôi, mình gửi lời chúc mừng và nói với bạn rằng nhờ có bạn mà mình mới hoàn thành cuốn sách thứ hai này. Nếu không, có lẽ mình đã để ước mơ dở dang trong đầu từ năm này qua tháng nọ. Thế là bạn cười bảo: “Trước khi em làm được điều này thì chính chị đã là người truyền động lực cho em rồi ạ. Em chỉ muốn chọn người mang lại cảm hứng viết cho mình để làm mentor, nên em chọn chị.”
Với mình, trong mối quan hệ giữa Mentor và học viên, không phải là lúc nào Mentor cũng cho đi và học viên chỉ nhận lại, mà đó là mối quan hệ mà cả hai trưởng thành cùng nhau. Các bạn có thể học được mình điều gì đó, có thể kỹ năng viết, có thể là cảm hứng sáng tạo; còn mình học được sự kiên trì nỗ lực, học cách vượt qua nghịch cảnh, học cách trở thành ánh bình minh rực rỡ.