Chuyện ngày bé – Tuổi thơ bé dại ùa về trong từng con chữ

Có những chuyến tàu chở ta đến nhưng lại không thể chở ta quay về, đó là chuyến tàu về với tuổi thơ.

Mình tin ai trong mỗi chúng ta đều có những tháng ngày đáng nhớ nhất của cuộc đời. Có người đã qua đi, 5 năm, 10 năm hay thậm chí 20 năm. Để rồi khi ngoảnh lại, chợt giật mình nhận ra tuổi thơ đã trôi đi xa lắm rồi và ta giờ đây đứng trước cuộc sống với nhiều bộn bề. Trở thành người lớn cũng vui nhưng đôi khi cũng thật mệt mỏi nhỉ.

Nhưng mình biết, sâu thẳm trong tim, luôn có những phút giây, có những khoảnh khắc mà mình bỗng muốn trở về như ngày còn bé, để được rong chơi, vui đùa.

Tuổi thơ có thể không trở lại nữa, nhưng những câu chuyện trong cuốn sách Chuyện ngày bé của tác giả Nguyễn Minh Anh sẽ đưa bạn về lại với tuổi thơ – nơi khoảng trời mộng mơ đẹp nhất từng có. Sẽ có những câu chuyện vui, có những câu chuyện buồn đến xé lòng. Nhưng mình tin, những gì đọng lại trong cuốn sách sẽ khiến bạn được xoa dịu, được vỗ về.

Cuốn sách dành cho trẻ con

Khi trở thành người hướng dẫn viết, mình nhận được nhiều câu hỏi về sách vở, thậm chí có phụ huynh còn tin tưởng nhờ mình gợi ý một số cuốn sách dành cho bé. Thông thường, mình hay giới thiệu Nằm nghe gió thổi sau hè – cuốn sách đầu tay của mình. Nhưng kể từ khi đọc xong Chuyện ngày bé, mình lai có thêm một gợi ý nữa để giới thiệu cho phụ huynh.

Chuyện ngày bé - Tuổi thơ bé dại ùa về trong từng con chữ

Chuyện ngày bé với gần 45.000 từ này đưa người đọc vào một khu tập thể nhỏ với một đám trẻ con tinh nghịch, như bé Chún, cu Tí, thằng Nắng và rất nhiều nhân vật khác. Mỗi trang sách là một câu chuyện dở khóc dở cười, có những tình huống oái oăm, có những tình hiểu lầm nho nhỏ nhưng rồi tất cả đều được hóa giải. Chẳng phải có ông Bụt bà Tiên nào cả, mà có “bà cụ non” Chún cùng các bạn nhỏ, có gia đình với những người hàng xóm yêu thương nhau.

Qua giọng văn dễ thương của tác giả, trẻ con được sống hồn nhiên đúng với lứa tuổi. Vậy nên, các bạn độc giả nhí khi cầm cuốn sách này trên tay chẳng thể nào buông xuống được, thi thoảng cười khúc khích, có lúc cười thật to, cũng có khi lại sụt sùi vì một chi tiết buồn nào đó.

Điều đặc biệt, cuốn sách không chỉ là những mẩu chuyện cỏn con giàu thông điệp, còn là tập hợp những đoạn văn giàu cảm xúc như là Những tia nắng vàng óng tinh nghịch xuyên qua lớp kính cửa sổ, tung tăng nhảy nhót trên mặt bàn” hay “Mải thảo luận về khu rừng quốc gia lớn nhất Châu Á, chúng tôi quên bẵng mất những giọt nắng đang lịm dần tự bao giờ, trả lại cho đất trời cái màu chuếnh choáng của chiều ngả buông lơi”. Để rồi khi đọc, các bạn độc giả nhí sẽ thích thú khám phá thêm một từ ngữ hay, sẽ thêm yêu tiếng Việt và Văn học hơn.

Đọc thêm:

Mình đã viết sách Nằm nghe gió thổi sau hè như thế nào?

Mình trở thành người chấp bút sách (viết sách thuê) như thế nào?

Everyone has a story to tell – Mỗi người đều có một câu chuyện để kể

Quy trình tự xuất bản sách từ A đến Z – Để bạn hoàn thành giấc mơ trở thành tác giả sách

Và dành cho những ai từng là trẻ con

Nhưng điều mình thích trong Chuyện ngày bé là vì khi đọc, mình thấy một phần tuổi thơ ở trong đó. Những câu chuyện trong sách lạ mà quen; lạ là vì xảy ra trong khu phố tập thể (khác với mình, mình lớn lên từ vùng quê); nhưng lại quen vì những trò chơi, những va vấp hay những lần giận hờn non nớt của mình đứa trẻ… dường như mình đều trải qua.

Chuyện ngày bé - Tuổi thơ bé dại ùa về trong từng con chữ
Nguồn ảnh: Thuy Nguyen, Unsplash

Mỗi một lần đọc sách, tựa như mình đang ngồi trên chuyến tàu. Xong một chương, mình dừng ở một sân ga, cứ thế một vòng về lại tuổi thơ. Rồi khi gấp trang cuối cùng lại, một cái vèo đi đến tương lai. Mình giờ đây đã là một cô gái trưởng thành, đang ngồi trong phòng làm việc, ngay tại thành phố gõ dòng chữ này, tự dưng thấy nhớ ngày xưa quá đỗi.

Nhưng mình biết, nỗi nhớ sẽ dày vò nếu như không được đáp ứng hay giải tỏa, vậy nên mình đành đặt Chuyện ngày bé trên kệ sách ngay bàn làm việc. Mỗi lần thấy nhớ ngày thơ, lại lật mở từng trang.

Thực tình, khi đặt tay trên bàn phím viết bài cảm nhận về cuốn sách Chuyện ngày bé của tác giả Nguyễn Minh Anh, mình đã chần chừ rất lâu vì chẳng biết viết như thế nào. Bởi vì trong tâm trí mình, hình ảnh bé Chún, cu Tí, Nắng,… trong khu tập thể nhỏ cứ ẩn hiện khiến mình nhớ lại kỷ niệm xưa. Nhưng rồi mình cũng đã viết đến hồi kết, trọn vẹn một bài cảm nhận. 

Nếu bạn tò mò muốn biết vì sao mình lại đem lòng yêu Chuyện ngày bé, thì có thể đọc chia sẻ đôi dòng trên bìa sách mà mình đã viết tặng tác giả Nguyễn Minh Anh: “Nửa đầu đọc để cười, nửa sau lại đọc rồi khóc, đó là những gì mình cảm nhận được khi lần đầu tiên tác giả Minh Anh gửi bản thảo cho mình đọc thử. Vẫn là những câu chuyện trẻ con, nhưng cách kể hấp dẫn và lôi cuốn khiến mình cứ đọc đi đọc lại, có đoạn tủm tỉm cười một mình, có đoạn cười to thành tiếng, có đoạn lại sụt sùi lau nước mắt, rồi đọc đến câu chuyện cuối cùng, có một cái gì đó cứ day dứt, âm ỉ trong lòng ngực. Gấp cuốn sách lại, mình cứ nhớ mãi về khu phố bình yên cùng một đám trẻ tinh nghịch, mỗi câu chuyện là một bài học mang đến thông điệp sâu sắc mà ở lứa tuổi nào cũng thấm thía. Một cuốn sách hay dành cho trẻ con và dành cho những người đã từng là trẻ con.”

Để lại một bình luận