Thêu thùa đã thay đổi cuộc sống của tôi như thế nào?

Có một câu nói mà tôi rất thích: “Được làm những điều bạn thích, đó là tự do. Thích được những điều bạn làm, đó là hạnh phúc.” Với thêu thùa, tôi có được cả hai điều ấy.

Rèn luyện tính kiên trì

Thêu tay là bộ môn nghệ thuật đòi hỏi sự khéo léo, tỉ mỉ. Từ việc phác thảo bố cục, chọn màu chỉ, thêu bao nhiêu sợi cho đến chọn mũi thêu nào,… đều được nghiên cứu cẩn thận.

Thi thoảng đâm từng mũi kim, tôi phải dừng lại trong chốc lát xem thử mọi thứ đã ổn chưa rồi mới tiếp tục. Chưa kể tay còn phải nhẹ nhàng, bởi chỉ cần rút chỉ quá chặt hay để chỉ lỏng lẻo, tác phẩm sẽ mất đi thẩm mỹ.

Có lần, những sợi chỉ rối và quấn vào nhau khiến tôi chỉ biết thở dài “Thôi xong!”. Vậy mà khi ấy chẳng chịu từ bỏ, tôi kiên nhẫn ngồi gỡ rối từng sợi một. Cho đến khi tất cả đâu vào đấy trái tim mới thôi đập thình thịch. Cảm giác mọi thứ nhẹ nhõm hẳn đi.

Tôi chưa từng nghĩ có một ngày, một người thiếu kiên nhẫn như mình lại có thể ngồi cặm cụi thêu từng bông hoa, chiếc lá.

Và cũng chưa từng nghĩ đến, có những lần mình phải tháo toàn bộ tác phẩm ra để thêu lại từ đầu chỉ vì nó không được như kỳ vọng. Tôi làm tất cả trong niềm say mê thích thú mà không có bất cứ sự bực dọc hay mệt mỏi nào.

Trước đây, chỉ cần nghĩ tới việc phải làm lại một cái gì đó chắc chắn tôi sẽ lắc đầu từ bỏ. Vậy mà với thêu thùa, tôi cảm giác tựa như mọi khó khăn mình gặp phải đều có thể kiên nhẫn xử lý từng bước một.

Nếu bạn cũng từng có ý định thêu thùa thì đó là một trải nghiệm đáng để thử. Tôi tin rằng sau khi đã trải qua đủ khó khăn, cái bạn nhận được không chỉ là một tác phẩm đẹp mà còn nhiều hơn thế nữa.

Bạn có thể xem thêm bài viết Những kiến thức cơ bản dành cho người mới nhập môn thêu thùa tại duongstory.com

Kiếm được tiền, dù chỉ là rất nhỏ thôi

Năm ngoái khi tôi bắt đầu mua dụng cụ đầu tiên và dự định sẽ bán những sản phẩm thêu tay. Vốn dĩ khi đó tôi cũng chẳng có đủ niềm tin rằng món đồ mình thêu xong sẽ có người thích.

Nhưng kể từ khi thêu chiếc kẹp đầu tiên, rồi đến cột tóc… trong lòng tôi tràn đầy hy vọng mãnh liệt. Cuối cùng, những món đồ nhỏ xíu ấy đã được bán sạch. Tôi thu về tiền vốn và một khoản lời nho nhỏ.

Sau này tôi vẫn thường thêu một vài món đồ khác nhau, thi thoảng là kẹp tóc, cột tóc, khăn tay… Tôi tặng món quà đó cho một vài người đồng nghiệp cũ và một vài người bạn. Thứ tôi bây giờ nhận lại có thể không phải là tiền bạc mà là tình cảm mà mọi người dành cho mình.

Những món quà handmade nhỏ bé lại chứa đựng tình cảm to lớn mà bạn dành cho đối phương.

Thứ tình cảm ấy không đong đếm bằng vật chất, mà được kết tinh từ sự chịu khó, tẩn mẩn thêu từng họa tiết. Và nếu tôi là người nhận, tôi sẽ rất hạnh phúc.

Thực tế bây giờ tôi không kiếm tiền từ việc thêu tay nữa. Tôi chỉ dành thời gian thêu những món đồ nhỏ xinh tặng người thương trong cuộc đời. Hoặc đơn giản là vì thích. Nhưng không thể phủ nhận tôi đã từng kiếm được một số tiền từ việc bán sản phẩm handmade.

Mang đến cho mình một sở thích, đam mê

Học một cái mới bao giờ cũng là điều tốt.

Trước kia, thú thật là tôi chẳng biết mũi thêu gì ngoài mũi móc xích và các mũi đột khít, đột thưa quen dùng. Đến khi học thêu, mò mẫm từng chút một, mới biết thế giới thêu thùa vô cùng rộng lớn.

Học và thực hành 8 mũi thêu cơ bản là chưa đủ, tôi còn mày mò tìm hiểu về những mũi thêu sáng tạo khác. Những hình ảnh về bông hoa sim tím biếc hay chùm mười giờ xinh đẹp được tái hiện ngay trong những sản phẩm thêu tay của mình.

Ngồi mân mê sợi chỉ, đâm từng mũi kim, tôi cảm giác như mình được tự do thả hồn mình phiêu lãng. Lúc đó chẳng bận tâm nghĩ gì điều gì nữa, cứ thế mà thêu thôi.

Rồi khi tác phẩm hoàn thành, cảm giác như mình vừa đạt được một thành tựu gì to lớn lắm. Lắm lúc rảnh rỗi, đem chúng ra ngắm nghía, trong lòng dâng lên một nỗi vui khó nói thành lời.

Giữa ồn ào phố thị, tôi tìm một góc bình yên làm bạn với cây kim sợi chỉ. Thế giới bên ngoài dường như cũng chậm lại!

Hoàn thiện, trở thành phiên bản tốt hơn

Thầy giáo dạy tiếng Anh của tôi từng nói rằng, chỉ cần hôm nay học được một từ mới, một cấu trúc ngữ pháp thì đã là tốt hơn chính mình so với hôm qua. Tôi nghĩ câu nói ấy đúng không chỉ riêng trong học tập mà còn trong rất nhiều việc khác.

Học thêu tay cho tôi thêm nhiều kiến thức mới. Dù những gì biết được vô cùng nhỏ bé so với biển trời kiến thức ngoài kia. Dẫu vậy tôi cũng cảm thấy hạnh phúc, bởi vì mình có thêm một tài lẻ, trở thành một phiên bản tốt hơn so với năm qua.

Bây giờ, ngoài việc viết blog tôi có thêm một niềm vui mới. Những lúc rảnh rỗi, tôi sẽ bày bộ dụng cụ la liệt khắp sàn tập thêu. Cũng có thể lôi mấy xấp vải ra ngắm rồi lặng lẽ gấp lại. Chỉ như thế thôi cũng đủ khiến tôi hoan hỉ cả ngày.

Những lúc như thế tôi mới nhận ra đó mới chính là cuộc sống.

Nếu bạn thích một điều gì đó, chẳng hạn như viết lách hoặc thêu thùa…, tôi mong bạn có đủ quyết tâm và nỗ lực theo đuổi nó!

Để lại một bình luận