Có một Sa Pa thu nhỏ giữa núi rừng Tây Giang

Chúng tôi đi theo lộ trình quen thuộc từ Đà Nẵng qua Đông Giang đến Tây Giang. Con đường đèo quanh co khúc khuỷu và vô cùng khó đi nhưng không phải vì thế mà chúng tôi dễ dàng từ bỏ. So với cuối tuần phải bon chen hối hả nơi thành thị xô bồ, việc khám phá miền đất mới thú vị hơn nhiều.

Hành trình đi Đỉnh Quế (Tây Giang)

Ngày khởi hành, trời không được đẹp như mọi hôm. Đi được một quãng, trời mưa tầm tã, chúng tôi dừng xe bên vệ đường mặc áo mưa chỉnh tề. Thế mà chưa đầy ít phút sau, trời bỗng dưng hửng nắng. Những giọt nước còn đọng lại trên áo mưa chưa tan, chúng tôi chỉ biết cười trừ rồi tiếp tục chuyến hành trình đang dang dở.

Dự định đầu tiên là ghé lại đồi chè Đông Giang để thăm quan và chụp ảnh. Tưởng tượng bao nhiêu hình ảnh về đồi chè xanh mướt trải dài, vậy mà đến nơi chỉ còn là những gốc chè trơ trọi giữa trời.

Tháng 7 không phải là thời điểm lý tưởng để chinh phục đồi chè Đông Giang.

Du lịch không đúng thời điểm có thể khiến mọi thứ không ra ra như ý muốn. Dẫu vậy thiên nhiên xinh đẹp ven đường lại làm chúng tôi quên đi bao hụt hẫng trước đó.

Từng cánh rừng, thửa ruộng bậc thang hay cung đường ngoằn ngoèo kéo dài vô tận… vô cùng hút mắt. Có đôi lúc chúng tôi dừng chân bên vệ đường nghỉ ngơi và bắt một vài khoảnh khắc đáng nhớ thông qua chiếc máy ảnh.

Lựa chọn đến Đỉnh Quế vào những ngày cuối thu là một ý tưởng không tồi. Khi thiên nhiên bắt đầu làm một cuộc “giao mùa”, khí trời vì thế lại càng tuyệt vời hơn đặc biệt với những người thích săn mây.

Bài viết về du lịch:

Hòn Kẽm Đá Dừng – Vẻ đẹp hoang sơ giữa miền sơn cước

Huế, lối về những nhớ thương!

Nơi mây trời giăng kín lối

Đỉnh Quế (Tây Giang) là chốn “hò hẹn” của những người trẻ từ các vùng lân cận. Đứng trên độ cao hơn 1300m, du khách như lạc vào chốn thần tiên đầy mê hoặc.

Đến nơi vào lúc trời đã xẩm tối, lúc này mây trắng vờn quanh chân người. Xa xa những ngọn núi trùng trùng điệp điệp hòa lẫn với từng đám mây bồng bềnh trôi. Người lữ khách ngỡ ngàng trước khung cảnh mây trời phủ kín, đôi mắt say trong mơ màng.

Ông mặt trời cũng đã tìm chỗ nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. Đằng xa tít tắp chỉ còn sót lại vài ba tia sáng hắt lên từ phía sau rặng núi, ánh sáng dần dần yếu hắn rồi tắt đi. Màn đêm bắt đầu tràn về.

Đỉnh Quế vào cuối tuần đông hẳn hơn mọi khi, song vẫn đủ không gian cho khách sinh hoạt vui chơi. Du khách có thể lựa chọn thuê chòi hoặc tự dựng lều nghỉ lại qua đêm.

Ở khu vực trung tâm là gian nhà chính. Tại đây khách có thể đăng ký thuê chòi và mua một ít vật dụng cần thiết. Và đừng quên thưởng thức ẩm thực nổi tiếng ở Tây Giang như cơm lam, gà nướng chấm muối ớt tiêu rừng…

Cho đến bây giờ, khi hồi tưởng lại chuyến phiêu lưu Đỉnh Quế ấy, thứ muối ớt lạ kỳ vẫn vương vấn nơi đầu lưỡi. Mặn và cay, đậm tình như chính người Cơ Tu giản dị gần gũi.

Đêm về, nơi vùng núi cao được bao phủ bởi bóng tối dày đặc. Những cơn gió lùa về lạnh ngắt khiến chúng tôi ngồi co ro. Người ngồi đàn hát, người chăm chú lắng nghe. Giữa rừng núi, thứ âm thanh guitar cùng giọng hát trầm ấm vang lên dạt dào cảm xúc.

Săn mây trong sáng sớm

Trời tờ mờ sáng, tôi bị đánh thức bởi tiếng gọi săn mây dù bản thân khao khát được quấn trong lớp chăn thêm một vài phút nữa. Dậy sớm hơn dự định là một quyết định sáng suốt, bởi khi đó tôi được chứng kiến biển trời mây trắng đẹp đến vô cùng.

Ở trên một độ cao không tưởng, mây trắng xóa vờn quanh đỉnh núi cảm giác như đây chính là xứ sở thần tiên. Ai nấy đều chuẩn bị cho mình máy ảnh, điện thoại để kịp lưu giữ khoảnh khắc tuyệt vời đó.

Cho đến khi tia nắng đầu tiên của sớm mai len lỏi qua từng tán cây chiếc lá, mây bắt đầu dần tan. Tôi nuối tiếc ngắm nhìn thêm giây phút nữa, bởi vì chỉ còn vài giờ nữa sẽ phải tạm biết chốn rừng núi hoang vu này rồi.

Chúng tôi thu dọn hành lý để về lại thành phố. Khác với lộ trình đi trước đó, lần này chúng tôi về bằng cách rẽ sang Nam Giang.

Hành trình đến Đỉnh Quế kết thúc!

Thi thoảng lật từng tấm ảnh cũ ra xem, nhũng ký ức về vùng về vùng rừng núi Tây Giang xinh đẹp năm đó bỗng chốc được đánh thức. Phải tận mắt chứng kiến mới thấy Đỉnh Quế đẹp đến nhường nào.

Đứng trên đỉnh núi cao để cảm nhận hơi thở rừng núi, những lo lắng thường nhật dường như biến tan đi, chỉ còn lại ta với đất trời lộng gió!

Trả lời