Nhiều năm viết lách tự do với hàng ngàn bài viết được đăng tải lên mạng xã hội, có lẽ đó là “gia tài” lớn nhất của mình trong hành trình viết lách này. Đôi khi đọc lại những bài cũ, mình thấy thật vui vì bản thân đã luôn nỗ lực và chăm chỉ từng ngày. Và nếu bạn là một người mới luyện viết hay đơn giản là muốn tìm những bài mẫu để đọc và lấy cảm hứng viết thì có thể tham khảo những bài viết lách hay này nhé.
Tổng hợp những loạt bài hay của mình, bạn có thể đọc theo từng phần:
Tổng hợp những bài viết lách hay đăng Facebook cá nhân (phần 1)
Tổng hợp những bài viết lách hay đăng Facebook cá nhân (phần 2)
Tổng hợp những bài viết lách hay đăng Facebook cá nhân (phần 3)
Tổng hợp những bài viết lách hay đăng Facebook cá nhân (phần 4)
Bài 1: Tìm hạnh phúc từ trong cơ cực

Hồi còn bé, nhà lắm cơ cực. Quanh năm với ruộng đồng khoai sắn, có đôi lúc mình thấy tủi thân vô cùng.
Rồi khi đi học, thấy bạn bè có cuốn tập hay cây bút xịn, mình cũng ước như chúng bạn. Nhưng quay về nhà thấy những bữa cơm với vài ba món đơn sơ, chẳng dám nói với ba mẹ, đem cả ước mơ giấu vào trong.
Những chuyện tuổi thơ chậm rãi đi vào trong trí nhớ, nhưng ở đó không chỉ có nỗi buồn mà với mình còn có niềm vui rất đẹp nữa. Như là những khi trưa hè đội nắng chạy lên ngọn đồi đầy hoa sim tím; khi thấy giọt mưa tí tách rơi bên mái hiên qua ô cửa sổ không cánh, khi thấy giọt nắng rơi trên hạt lúa phơi ngoài sân,…
Mình đem những đẹp đẽ ấy vào trong trang viết.
Có một lần độc giả nhắn tin cho mình, chị bảo trong sách Nằm nghe gió thổi sau hè toàn viết về nghèo khổ nhưng chị không cảm nhận sự nghèo khổ ấy, ngược lại chị thấy niềm vui trong đó. Như bài “Cải tàu bay về trời”, dù mình miêu tả cái đói nhưng không thấy u ám, không thấy mù mịt mà thấy lấp lánh tia sáng. Chị còn nói rằng “Cái nghèo trong sách em đẹp lắm”.
Mình không ghét cái nghèo, nhiều khi còn thấy biết ơn, vì từ trong cơ cực, mình học được cách sống tiết kiệm hơn, biết trân trọng những gì dù là nhỏ nhất, biết rung động từ những điều giản dị, đem lòng yêu từng ngọn cỏ tán cây, yêu từng hạt cát,…
Không ai muốn nghèo khổ, mình cũng thế. Nhưng chẳng may ta rơi vào hoàn cảnh đó, hy vọng chúng ta dù trong cơ cực vẫn tìm thấy được niềm vui nhỏ bé để tiến về phía trước.
Bài 2: Ai cũng cần những cái vỗ tay
Năm 2021, mình bắt đầu viết bài trên website cá nhân. Bởi vì quá vui, nên mình hào hứng chia sẻ khắp nơi rồi từ đó nhận được không ít ý kiến, khen chê đủ cả. Trong đó có một bình luận bảo là website của mình có phần giao diện rối mắt và nội dung quá rộng, không tập trung vào một lĩnh vực cụ thể.
Sau khi chỉ ra nhiều điều cần phải sửa chữa thì bạn dành lời khen, rằng giọng văn của mình gần gũi giản dị. Có lẽ vì được khích lệ nên đến giờ mình vẫn còn bền bỉ với website.
Trong buổi hướng dẫn khóa Viết từ số 0, bạn học viên bảo đã đọc vài trang sách Nằm nghe gió thổi sau hè của mình và tâm sự rằng nó không hợp với bạn cho lắm. Nhưng bạn bảo là trong sách có nhiều từ ngữ hay, đến nỗi bạn phải ghi chép lại vào sổ để nhớ.
Thực ra trong hành trình viết này, lời khen hay ý chê mình đều đã nhận hết. Có những bình luận chê bai đến mức nó trở thành nỗi ám ảnh mình trong một thời gian dài. Nhưng cũng có những lời động viên khiến mình như được tiếp thêm động lực, muốn viết nhiều hơn.
Là khi chị khách hàng bảo: “Chị tin em còn hơn chính em tin em nữa đó!”, là khi chị học viên nhắn tin: “Chị thích bài viết của Dương vì nó gần gũi tự nhiên”, là khi độc giả gửi thư rằng: “Em đã theo dõi chị suốt một năm trời trước khi quyết định đăng ký khóa học viết của chị”.
Sự khích lệ cổ vũ của người khác đôi khi lại mang đến cho mình những sức mạnh không tưởng tượng nỗi. Chỉ một câu nói ngắn giản đơn thôi đã cho mình thêm niềm tin, thêm dũng cảm để đi qua khó khăn trắc trở của cuộc đời. Nếu bạn muốn khích lệ ai đó, đừng tiếc gì cho một lời cổ vũ cho họ nhé. Kể cả một “một người thành công hay vĩ đại đến thế nào, ai cũng cần những cái vỗ tay”, đúng không nào!
Đọc thêm:
Viết thư gửi bản thảo cho nhà xuất bản như thế nào?
Những nguồn học viết cơ bản miễn phí dành cho người mới bắt đầu
2 lỗi viết phổ biến nhất mà mình thường gặp khi làm Writing Mentor
Review công cụ viết lách AI và chấm điểm dựa theo trải nghiệm cá nhân
Bài 3: Một kiểu hạnh phúc của người viết là…

Năm 2021, mình lập ra tài khoản cá nhân mới để thoải mái viết lách. Khi ấy, mình không ngại kết bạn, một phần muốn được mở rộng vòng kết nối, một phần muốn được đọc nhiều hơn từ cây viết giỏi. Rồi trong số những người mình kết giao, có một bạn nhỏ hơn mình một tuổi.
Mình mê mẩn giọng văn của bạn, cứ mỗi khi có bài đăng lên cũng đều “nhấm nháp” trọn vẹn từng câu từ. Thậm chí có những khi đọc rồi, vài hôm sau mình lại mở ra đọc tiếp.
Những bài viết của bạn khiến mình thấy tích cực hơn, nhẹ nhàng hơn, bao dung hơn. Vài lần nói chuyện, mình cứ hay xuýt xoa rằng bạn làm mình ngưỡng mộ quá chừng.
Những lúc ấy, mình đã mơ rằng, ước gì một ngày nào đó, cũng có người đợi đọc bài của mình, sẽ thấy vui vẻ hoặc xoa dịu bởi những gì mình viết ra. Hồi ấy còn ngây thơ, ước mơ nhiều lắm, chẳng biết đâu là thực tế đâu là ảo mộng, nghĩ gì ước nấy vậy thôi.
Rồi mình cũng có website cá nhân và đều đặn gửi bản tin hằng tháng. Mình không nhận được thư phản hồi trong những ngày đầu tiên. Rồi sau nhiều năm miệt mài gửi thư, mình cũng nhận được lời cảm ơn, lời chúc và vài lời nhắn nhủ dễ thương.
Lần gần nhất, có bạn độc giả phản hồi bản tin của mình. Trong thư bạn viết là “Từ khi nhận được email của bạn tuần nào mình cũng rất mong chờ và đọc hết email. Mặc dù là những từ ngữ đơn giản nhưng khi bạn viết mình lại thấy rất hấp dẫn”. Mình đọc từng câu từng từ, tủm tỉm cả ngày. Dòng thư của bạn đã tiếp thêm cho mình nhiều sức mạnh, để mình kiên trì viết tiếp sau những ngày mệt nhoài và đôi lúc muốn ngừng lại.
Nếu một ngày nào đó bạn thấy bơ vơ lạc lối trên hành trình viết này, hãy nhớ về một người nào đó từng nói là chờ đợi để đọc câu chữ của bạn. Và mình tin, bạn sẽ tìm thấy được lý do để kiên trì.
Bài 4: Khi mọi thứ không như ý nguyện…
Chị học viên của mình nhắn tin tâm sự, dạo gần đây chị có nhiều tâm sự, điều này cũng làm chất lượng bài viết của chị xuống dốc không phanh. Những dòng chữ khô cứng, nội dung hời hợt thay vì câu từ sắc bén như trước.
Chị bảo: “Từ lúc quyết tâm để làm tự do là chị không được ai ủng hộ rồi. Kiểu thời gian bỏ ra thì nhiều mà thấy không được gì cả nên chồng chị cứ bảo tốn thời gian.”
Chuyện của chị làm mình nhớ lại bản thân của nhiều năm về trước. Khi ấy, vào một đêm tĩnh lặng cách ly vì Covid, mình ngồi nghĩ thật nhiều, cảm giác sao mọi chuyện chẳng được như ý nguyện. Mình thấy bản thân cố gắng nhiều đó nhưng rồi nhận lại những thất vọng và chán nản cùng cực, như là:
– Gửi CV và Portfolio cho rất nhiều nơi xin làm cộng tác viên nhưng không được phản hồi.
– Viết một bài báo thật tâm đắc, cuối cùng nhận được email từ tòa soạn báo rằng bài không được đăng.
– Có khi đang làm dự án thì đột ngột bị ngừng vì nhiều lý do. Rồi sau đó vội vàng tìm khách hàng mới nhưng mà tìm mãi không được dự án mới nào.
– Bỏ ra một số tiền lớn để tự xuất bản sách Nằm nghe gió thổi sau hè, lúc thông báo phát hành, đơn đăng ký nhích chầm chậm đến nỗi mình lo lắng rồi không biết có bán được hết sách không.
Rất nhiều chuyện trong 3 năm qua của mình đều không như ý. Thậm chí bây giờ, cũng có những mong mỏi của mình chưa thành.
Ngày trước, mỗi lần nghĩ đến những chuyện chưa trọn vẹn, tâm trạng của mình sẽ đi xuống, chẳng làm được gì cả. Nhưng mà thời gian làm mình thay đổi, nếu bài viết không được đăng ở báo này, mình lại viết một mới gửi tờ báo khác. Nếu trong lúc tìm dự án mới, mình tranh thủ đọc hết số sách đã mua và học thêm nhiều kiến thức chuyên môn nữa.
Nên mình không còn lo lắng nhiều nữa, cứ lao động chăm chỉ hết mình. Vì mình luôn lạc quan nghĩ rằng, một cánh cửa khép lại đồng nghĩa với một cơ hội mới sẽ mở ra.
Nếu mọi thứ không được như ý nguyện, luôn tin rằng có một con đường khác, một cánh cửa khác cho mình, bạn nhé.
Mình hy vọng với những bài viết lách hay ho và thú vị trên đây, bạn sẽ có thêm nhiều ý tưởng, cảm hứng hoặc là động lực viết. Và đừng quên cho mình biết thành quả của bạn sau khi đọc xong bài này nhé, bạn có thể để lại bình luận dưới bài viết này hoặc chia sẻ tại cộng đồng Ngày đẹp trời để viết.